Chủ quán cơm cam chịu việc vợ ngoại tình
Vợ ngoại tình nhưng tôi đau đớn cam chịu, vì sự cả tin của mình. Phải chăng đây là quả báo mà tôi phải gánh chịu từ những lỗi lầm trong quá khứ?
Tôi năm nay 45 tuổi, từng có một đời vợ. Theo phán quyết của tòa, vợ tôi được quyền nuôi con.
Nguyên nhân khiến hai vợ chồng chia tay là do tôi đa tình. Năm đó Hảo – vợ tôi vừa sinh con được 3 tháng tôi lăng nhăng với người phụ nữ khác.
Đến khi bồ ghen ngược, sự việc vỡ lở, Hảo ôm con về nhà ngoại sống. Tôi nhiều lần hàn gắn, tìm cách níu kéo nhưng bất thành.
Con gái lên 1 tuổi, hai vợ chồng chính thức ra tòa. Cuộc sống làm mẹ đơn thân không hề dễ dàng với Hảo.
Bà ngoại hay ốm đau nên sau ly hôn 2 năm Hảo đành nuốt nước mắt, gửi con lại cho tôi nuôi giúp, làm thủ tục sang nước ngoài lao động.
Tôi chán nản bỏ việc ở khách sạn. Sau thời gian dài buồn bã, tôi quyết tâm thay đổi bản thân, mở một quán bán cơm văn phòng. Giai đoạn khó khăn, vợ cũ không oán trách, vẫn bao dung, vay mượn tiền bạn bè bên đó, gửi tiền về giúp tôi tái đầu tư. Hảo hi vọng tôi sẽ thành công, mang cho con gái cuộc sống đủ đầy.
Do gần cơ quan, xí nghiệp, phục vụ nhiệt tình nên quán tôi làm ăn ngày càng phát đạt. Tôi mua được nhà, được xe ô tô, mở thêm nhà hàng, quán cà phê.
Giàu có, ra ngoài quen biết nhiều cô gái trẻ đẹp, thói trăng hoa của tôi lại trỗi dậy. Tôi lao vào những cuộc tình chớp nhoáng.
Đến năm 40 tuổi, tôi gặp và cưới Trinh – tiếp viên quán mát xa. Trinh kém tôi 15 tuổi.
Vợ hai chỉ thích chơi bời mua sắm phung phí nhưng tôi vẫn cung phụng vì cô ấy xinh đẹp, gợi cảm lại biết chiều chuộng chồng.
Trinh ghét con gái tôi ra mặt, nhiều lần bực dọc, yêu cầu tôi mang con bé về trả cho nhà vợ cũ. Tôi kiên quyết không đồng ý.
Tôi biết ở với mẹ kế, con bé chịu nhiều cực khổ. Tôi lựa lời khuyên nhủ Trinh nhưng cô ấy đều lấy lý do dạy bảo mới mắng con vài câu chứ không ác ý.
Trinh còn khóc lóc, đòi bỏ đi vì cho rằng tôi bênh con gái, đổ tiếng ác cho cô ấy, tôi ở giữa vô cùng khó xử.
5 tháng trước, tôi bị tai nạn giao thông. Sau vụ tai nạn, chân tôi bị yếu, phải ngồi xe lăn.
Mọi công việc nhà hàng, giao dịch tôi giao lại cho vợ hai quán xuyến. Một lần Trinh nói cần số vốn lớn để tái đầu tư, nếu không việc mở chuỗi nhà hàng sẽ gặp khó khăn. Vợ hai bàn với tôi vay tiền ngân hàng.
Do sức khỏe yếu, đi lại khó khăn nên tôi quyết định chuyển tên nhà và đất đai cho vợ đứng tên, để cô ấy thay chồng làm thủ tục vay vốn. Đây là tài sản tôi có từ trước thời kỳ hôn nhân.
Chẳng ngờ sang tên xong, Trinh không vay vốn ngân hàng nữa. Cô ấy thay đổi thái độ, lạnh nhạt với chồng, đi sớm về khuya.
Tôi yêu cầu vợ điều chỉnh lại cách cư xử thì cô ấy viện cớ bận rộn ngoài nhà hàng. Cô ấy trách tôi cả ngày ngồi một chỗ, không phụ giúp được gì còn đòi hỏi, hạch sách. Bị vợ mắng, tôi thấy bản thân bị xúc phạm nặng nề.
Gần đây, tôi nghe phong thanh Trinh đang qua lại với tài xế giao thực phẩm. Thuê người theo dõi, tôi điếng người khi biết đó là sự thật.
Trong cơn giận dữ, tôi gọi taxi, nhờ người ta chở đến quán. Tại đây tôi bắt gặp vợ đang ôm eo người tình trong nhà bếp.
Tôi tức giận cầm ấm trà đập xuống đất. Trinh giật mình quay ra, cô ấy không chút xấu hổ mà vênh mặt, thách đố.
Vợ nói tôi muốn sống yên, có tiền nuôi con gái và chữa bệnh thì im lặng. Những tài sản lớn của tôi Trinh đang nắm trong tay, nếu không biết điều, cô ấy sẽ đuổi bố con tôi ra ngoài đường. Sau hôm đó, tôi gần như quỵ ngã.
Vợ công khai ngoại tình nhưng tôi đau đớn cam chịu, vì bản thân đang rơi vào tình thế bi đát. Phải chăng đây là quả báo mà tôi phải gánh chịu từ những lỗi lầm trong quá khứ?