Ngoại tình vì thiếu sex
Ông xã tôi không “yếu”, nhưng vụng về và độc đoán, chẳng những trong cuộc sống hàng ngày mà cả trong chuyện gần gũi vợ chồng.
ảnh minh họa
Với chồng tôi, chuyện ấy đơn giản là bản năng, cứ muốn là đòi, xong việc là hết, anh lăn ra ngủ, bất kể cảm giác của vợ thế nào.Nhiều lần, tôi ướm thử vài thay đổi, nhằm cải thiện cuộc sống gối chăn có phần chịu đựng của mình. Thế nhưng, anh đều gạt đi, với lý lẽ rằng, đàn bà thì chỉ cần biết “phục vụ” chồng là đủ, chiều chuộng quá thêm hư! Vậy đấy.Kết hôn hơn sáu năm, tôi chưa hề biết cái “đỉnh” nó tròn méo ra sao, càng không hiểu, ái ân có gì vui mà nhiều người quan tâm đến thế. Tôi không cho rằng mình lãnh cảm hay ham hố, nhưng trải đời bên cạnh chồng, sao tôi cứ thấy chông chênh và thiêu thiếu điều gì chẳng rõ…
T. là đồng nghiệp. Chúng tôi vốn chỉ là bạn bè thân, càng không hề có chủ đích ngoại tình. Anh ấy cũng đã có gia đình, con cái. Thế mà, sau chút bia rượu của một cuộc tụ tập đông vui, hoàn cảnh đưa đẩy khiến cả hai vô tình cuốn vào nhau. Để rồi sau hôm ấy, tôi bàng hoàng hiểu ra, làm một người đàn bà thật sự, nghĩa là như thế nào…
Người ta bảo, ăn quen chứ nhịn chẳng quen, thật không sai! Chúng tôi không cưỡng lại được sức hút ma mị từ người kia. Dù nỗi day dứt làm cả hai cố lảng tránh, nhưng tôi chẳng vượt qua được cám dỗ, vượt rào hết lần này đến lần khác. T. ngạc nhiên khi thấy tôi chẳng biết mấy kỹ thuật căn bản của chuyện chăn gối, chỉ yêu bằng bản năng nồng nàn kiểu đàn bà. Thân hơn, T. chia sẻ, vợ anh vốn là người “ngoan” một cách bất thường, coi tình dục là điều dơ bẩn, cấm kỵ, chỉ chấp nhận cho chồng “qua lại” giới hạn ở mức truyền thống nhất có thể.
Tôi tuy “dở tệ” nhưng nồng nhiệt, cảm giác “khai phá” một mảnh đất mới làm T. háo hức và đắm đuối. Tôi cũng vậy. Đừng nghĩ chỉ có đàn ông mới coi giường chiếu là chốn thỏa mãn cái tôi đầy tự ái của mình. Hóa ra bấy lâu, chồng tôi vì không biết cày nên chê ruộng xấu, chứ tôi đâu phải là người đàn bà đến mức “bỏ đi” như chồng vẫn vô tư chê bai.
Thế nhưng, buông khỏi những mặn nồng cùng T., lòng tôi không thoát được bao dằn vặt, hối tiếc. Chồng tôi tuy khô khan cục mịch, nhưng anh cũng tốt với gia đình, chu toàn trách nhiệm. Giá như anh hiểu vợ mình hơn chút nữa, đừng cứng nhắc cổ hủ…
Tôi biết việc tự tìm nơi chốn hưởng thụ trong mặc cảm tội lỗi như thế này thật đáng khinh và không thể tha thứ. Tôi đã nhiều lần chia tay với T. vì ý nghĩ cả hai chỉ đến với nhau đơn thuần vì thiếu sex, đó là điều làm tôi ghê sợ chính mình. Nhưng rồi, sự thiếu thốn và thói quen cần có nhau đã làm cho cả hai không sao dứt được. Ở bên T., tôi thấy mình dịu ngọt, mỹ mãn, no đủ, tươi tắn… những tính từ mà bấy lâu tuy có chồng nhưng tôi chưa từng sở hữu.
Tôi không can thiệp vào cuộc sống riêng của T. và ngược lại, chúng tôi không có gì ràng buộc khó dễ nhau. Chẳng nặng nề thề thốt. Cứ “đói” thì hẹn hò. T. giúp tôi vài thứ trong công việc, như một cách “giữ mối quan hệ”. . Nhưng cuộc tình, nếu có thể gọi như vậy, vụng trộm này rồi sẽ đi về đâu, nếu chẳng may vỡ lở, tôi mặt mũi nào “sống trên giang hồ”, bởi cái “phốt” ngoại tình thôi là cũng quá đủ để nhục nhã, còn nếu lý do “cắm sừng” chồng là vì không thỏa mãn sinh lý, thì thật chẳng đáng để bất kỳ ai cảm thông…
Giờ thì tôi biết thêm rằng, xung quanh mình, rất nhiều chị em khốn khổ và cam chịu ông chồng vụng về, ích kỷ, họ chẳng hề biết hạnh phúc gối chăn ra sao trong suốt cuộc đời làm vợ. Đàn bà thì không có quyền tận hưởng chút lạc thú ái ân hay sao? Bỏ nhau thì chẳng thể. Mà sống khô cằn lạnh lẽo như thế, mới là đàn bà đích thực ư? Nếu cuối cùng, lại rơi vào con đường sa ngã hư hỏng như tôi, thì suốt ngày nơm nớp, tự thấy mình đang báng bổ nhiều giá trị đạo đức, khi phần “con” đầy bản năng đã được đánh thức đầy khao khát. Chọn cách xử lý nào đây, hay cứ lấp liếm thế này mà sống tiếp, tôi tính mãi không xong…
Theo PNO