Tại sao đàn ông hay… thèm phở?
Tôi không hiểu tại sao vợ con mấy ổng đề huề như vậy mà họ lại đi nhăng nhít bên ngoài và chê vợ “không biết làm vợ”? Nếu vậy thì trước đó đừng cưới người ta làm gì. Có phải đàn ông nào cũng sẽ đến lúc “chán cơm, thèm phở”?
thuyai…@gmail.com
Bạn thân mến,
Nghe bạn hỏi, tôi đã thử làm một cuộc khảo sát “bỏ túi” để xem mấy ổng trả lời ra sao về vấn đề này. Tựu trung lại thì có một số vấn đề các anh muốn nhờ tôi gởi tới chị em dùm nhằm giúp cho cuộc sống vợ chồng lúc nào cũng vui tươi, mới mẻ chứ không phải biện hộ cho hành vi… lăng nhăng của mình.
Nghe bạn hỏi, tôi đã thử làm một cuộc khảo sát “bỏ túi” để xem mấy ổng trả lời ra sao về vấn đề này. (ảnh minh họa)
Vì sao các đấng mày râu nhìn vợ mình thì không có cảm xúc, mà nhìn cô gái khác thì chỉ muốn nuốt sống ăn tươi? Nói theo mấy anh thì mấy chị nên “tiên trách mình, hậu trách người”. Cơm thì ngày nào cũng ăn; có khi bị cho ăn hoài một món; thậm chí lắm lúc phải ăn cơm nguội, cơm thiu, cơm sống, cơm nhão… Chính vì vậy mà họ thấy… ngán!
Còn phở thì lúc nào cũng… nóng sốt, bốc khói; lại có đủ phở Nam, phở Bắc, tái, gầu, gân, nạm, thập cẩm… Phở thì luôn thơm tho, sạch sẽ, nhẹ nhàng và rất chịu khó chìu chuộng nên mấy ổng không thích mới là lạ. Mặc khác, phở thì lâu lâu mới được ăn một lần nên cho người ta cảm giác… thèm. Mà đã thèm, đã đói thì ăn gì mà chẳng ngon?
Vậy nên, muốn cho “mấy ông chồng mất nết” đừng đi ngang, về tắt, thì chị em phải… đổi món. Dù là chuyện “ăn uống” hằng ngày nhưng cị em cũng nên chịu khó thay đổi: Cứ vài bữa ăn cơm thì xen vào một bữa phở, hủ tiếu, bánh canh, cháo lòng…
Mấy ảnh thú thật là trong chuyện này, họ không thích bà xã mình cứ thụ động “nằm chờ sung rụng” mà phải hợp sức cày cuốc, cùng làm cùng hưởng. Nói cho đơn giản, dễ hiểu là chị em thấy mấy ổng làm cái gì với mình thì cứ… trả đũa các ông như thế; phải “ăn miếng trả miếng” chẳng cần nhường nhịn, ý tứ, ngượng ngùng gì cả! Các anh sẽ chẳng bao giờ hờn trách nếu một tối nào đó bị vợ quăng lên giường, bị hôn hít, vuốt ve; thậm chí bị lột sạch tư trang, áo quần… Nếu được như vậy thì các anh sẵn sàng vô bếp nấu cơm với vợ, tắm con, lau nhà, cọ phòng tắm, xếp áo quần…
Tôi nói thế, không biết đã truyền đạt hết nội dung các anh muốn chuyển tải hay chưa? Nếu chưa đủ thì các anh bổ sung. Còn không thì các chị cứ theo đó mà làm; biết đâu rồi mai mốt mấy ổng ghiền cơm, bạn bè có rủ rê đi ăn phở cũng sẽ nằng nặc lắc đầu?